Nhưng nay đã có nhà tôi khuyên tôi bình tĩnh.Khoá chặt dĩ vãng và tương lai lại để sống trong cái phòng kín của ngày hôm nay.Ông lấy ngón tay vạch mí mắt họ mà không hề tỉnh dậy.Charles Darwin làm như vậy.Nhà chuyên môn phải xét bạn nhiều lần rồi mới quyết định được.Vất vả cả năm vì 30 Mỹ kim!Bởi vậy chúng tôi chia giải thưởng làm hai.Những lúc ấy chỉ có cách cầu nguyện.Tôi lo sợ lắm, viết di chúc rồi nằm đợi chết.Ông bảo rằng con tôi bốn phần chỉ có một phần sống và nếu có tín nhiệm bác sĩ nào khác thì mời lại liền đi.