Được vậy thì tốt lắm, còn rủi y có quát tháo thì tôi cũng có dịp để rán giảng giải cho y.Khoá chặt dĩ vãng và tương lai lại để sống trong cái phòng kín của ngày hôm nay.Mỗi ngày bạn để nó trên bàn viết, ngay trước mặt.Ít lâu sau, chúng tôi mời bạn bè lại nhà dùng bữa.Tôi sẽ trở về phòng giấy xét lại cách làm việc của tôi mới được.Điều ấy rất tự nhiên.Nếu họ chưa xét đi xét lại mà đã viết thư khuyên, bạn đừng thèm nghe.Quy tắc của tôi là không để cho thư nằm đó bao giờ hết.Rồi bỗng nhiên tôi bắt đầu cố suy nghĩ, không quay cuồng trong lo lắng và sợ sệt như trước nữa.Vợ con tôi khóc lóc mà tôi thì càng bị vùi sâu vào cảnh thất vọng.
