Tôi sợ những lời khuyên của tôi có giọng dạy đời và đường đột quá.Tiểu thuyết đó là cuốn Aurora Leigh mà tác giả là E.Nhiều người hỏi mướn thì chủ phố phải tăng tiền.Tôi bắt đầu từ lúc thức dậy và chỉ kể những việc thầy làm, cuối cùng tôi mới chỉ cách nên dùng thì giờ đó ra sao.Bạn hỏi ý kiến lý trí như vậy (nó không đòi tiền công đâu) và kết quả là lần sau, nếu món bò tái lại chín quá nữa thì bạn cũng rất bình tĩnh vui vẻ coi anh bếp như bạn bè và nhã nhặn yêu cầu anh ta cẩn thận hơn một chút.Mà khó thay đổi cái của quỷ đó lắm.Có người phải làm việc nhiều hơn người đó để kiếm ăn, nhưng có kẻ lại làm ít hơn.Chắc chắn là như thế sẽ có lợi.Nhưng nếu không thể thu xếp sao cho số vốn 24 giờ một ngày đủ chi phí về thời giờ thì đời ta nhất định phải lúng túng.Điều thứ nhì là phải vừa đọc vừa suy nghĩ.
