Vào thời của mình, Watson đã chi đến 3% doanh thu cho nghiên cứu và phát triển.Hãy tăng gấp đôi số lần thất bại.Người trợ lý Nichol thì nhớ lại, Watson đã gắt lên với các kỹ sư ở phòng thí nghiệm: Cái chổi quét của cái máy, các anh đã có 30 năm để nhìn thấy vậy mà vẫn chưa giải quyết.Maney có cơ hội phi thường là tìm thấy cuộn băng nửa thể kỷ đó.Vì vậy, định đề phải xuất hiện như thể không phải của ông vậy.Số nhân viên đã tăng từ 400 lên gần 2.Tất cả mọi người trước khi đi làm việc chính thức đều phải đến trường học của IBM một quyết sách được Watson thực hiện rất sớm ông mở trường từ năm 1916, hai năm sau ông nắm quyền điều hành CTR.Thomas Watson đi một nước cờ đảo lộn lẽ thông thường: Tìm kiếm việc làm cho nhân viên thay vì sa thải họ, như các nhà công nghiệp đã làm sau chiến tranh.Krames đã gọi hiện tượng xa rời sứ mệnh của IBM vào lúc đó là thói ngạo mạn thường gặp của những người ở quá lâu trong thành công.Nhưng ông không dễ chấp nhận ngay những cú sửa lưng, dù đó là con trai.