Chúng ta đều khát những lời khen chân thành mà than ôi! ít khi người ta cho ta cái đó.Hay là ông lại hỏi ông Livingston Longfellow xem sao? Chắc ông biết ông ấy có một cuốn phim tuyệt đẹp về những cuộc săn bắn lớn ở ấn Độ.Nếu ông không viết bài khen ông Rossetti thì biết đâu ông đã chẳng chết trong nghèo nàn và không một ai biết tới.Luật đó là: "Luôn luôn phải làm cho người cảm thấy sự quan trọng của họ".Nhưng lời tuyên bố của ông Adler quan trọng tới nỗi tôi phải chép nó lại lần nữa:Như vậy đỡ tốn thì giờ mà có nhiều kết quả.Năm giờ, ông Hurock trở lại, vẫn có vẻ âu sầu lắm.Một cuộc đời ngày ngày cân thư, bán cò, biên chép như vậy tất nhiên không thú gì hết.Riêng phần tôi, tôi đã có lần để ra hai năm trời để viết một cuốn sách về sự hùng biện, vậy mà tôi vẫn phải thỉnh thoảng coi lại cuốn đó để khỏi quên những điều chính tôi đã viết ra.Bà mẹ kiệt sức, chết.