Lá rơi trên đùi em cũng sực nức hương buồn.Nhưng cho bạn nghỉ tí đã.Và bác gái có nhiều thời gian rảnh để soi bạn hơn.Và nếu quả thật nó dở, bạn sẽ biết tự dằn vặt khi nhận ra.Khi họ biết những ngày này bạn không còn tư cách sinh viên.Cớ gì mà không dám nói.Đằng này… Mẹ kiếp! Sao mà mình bình thản quá.Còn tôi, chưa đến lúc.Chạy đi mua thì không có hứng.Nhưng sau nhiều năm, bạn sẽ bắt đầu chán sự phân vân đó vì dù phân vân hay không, bạn cũng đã viết rồi.
