ở chương trước, chúng ta đã gặp Robert, viên chức an toàn hàng không.thực tế, tôi đã tin lời mụ và đã mua vé số, nhưng dĩ nhiên là chẳng có số nào trúng cả.Nhưng lời bình phẩm kiểu như vậy so tỏ lý do tại sao người không may lại tạo ra nhiều vận rủi trong đời họ.lần đầu tiên và duy nhất trong cuộc đời mình, tôi đã mua thật nhiều vé số.Một sinh viên khác có kỷ lục thi rớt mô ta niềm mong chờ về kỳ thi vài tháng tới của mình: “ tôi bảo đảm là mình sẽ lại rớt đài.Cô mô tả tiếng nói bên trong mách bảo mình rằng có cái gì đó mắc mứu như sau: “khi tôi thấy anh ta đẩy xe hành lý bước đi, phản ứng theo bản năng đầu tiên của tôi là: “hãy trốn đi, đừng để anh ta trông thấy mi, hãy quay về đi”.Quyển sách này như một bản báo cáo nhận thức đầu tiên về công trình nghiên cứu của tôi.Đó là một quyết định đúng, và tôi thật sự may mắn với các con của mình – tôi rất thân thiết, gắn bó với chúng.Không lâu sau khi tôi bắt đầu thực hiện công trình nghiên cứu của mình, một nhà sản xuất chương trình truyền hình – đang phụ trách một chương trình khoa học mới phát trong giờ cao điểm - gọi điện cho tôi, hăng hái tỏ ý muốn hợp tác.mỗi người cần phải chứng tỏ mình”.
