Tớ đoán chắc cũng đỡ tục tĩu hơn.Cho đến giờ phút này, trên thế gian này, tôi vẫn là một kẻ hèn.Cháu vẫn không chịu dậy ạ.Khi vội vã rút chân ra khỏi nỗi cô đơn bằng sự vùng vẫy bản năng, người ta càng dễ lún sâu vào nó.Cháu vẫn nằm trong chăn.Dường trong mẹ luôn có khao khát về danh tiếng, với công việc mẹ lại đầy trách nhiệm nên mẹ luôn phải cố quá sức mình.Là người thì nên thế.Tại sao hôm nay cháu không đi học? Cháu mệt ạ.Lát sau, thằng em đi vào.Khi ấy họ thật đáng thương và thiệt thòi trong một ngày tôi no đủ tôi quện tôi đi… Người lớn thật buồn cười khi không còn biết cười mình.
