Tôi sẽ trở về phòng giấy xét lại cách làm việc của tôi mới được.Khó mà tưởng tượng ông hiệu trưởng trường Đại học Yale là một người tầm thường.Ngày hôm nay tôi sẽ dành riêng cho tôi nửa giờ bình tĩnh và nghỉ ngơi.Mấy năm trước, một buổi sáng, một ông hàng xóm gõ cửa nhà tôi bảo phải đi chủng đậu ngay.Công ty dầu xăng mà tôi làm chủ có một số xe và một số tài xế chuyên đi giao hàng.Lời ấy có vẻ khó tin quá, cho nên muốn giảng thêm, tôi phải trích hai trang trong cuốn sách rất hay: Ý nghĩa của đời sống phải ra sao? của bác sĩ Adler.Nhờ vậy tôi thắng được nỗi lo sợ cảnh cô đơn, hăng hái và yêu đời.Trong ba tuần vợ nằm nhà thương thì y có chín cái răng sâu.Nhẩm thầm: "Mặt trời sáng trong, vạn vật tươi thắm, dịu dàng, ta cũng hoà theo nhịp sống thần tiên của vũ trụ".Anh đáp: "Không đâu! Thân nhân tôi đã hứa chôn tôi trong một miếng đất nhà tại Broken Bow.
