Đang thở ra thì bạn biết là mình đang thở ra.Và cái đó không thể biết về nó; vì nó đã chính thực là nó rồi.Bạn chính là chủ thể “Tôi”.Bạn tiếp xúc với thân cây ở một mức độ rất sâu.Trái lại, chúng ta có khuynh hướng nhìn sự việc rất lệch lạc và có khuynh hướng xem mình là nạn nhân của biến cố đó.Bằng cách đặt sự chú tâm của mình hoàn toàn vào phút giây này, có một sự thông thái, vượt xa hơn trí năng, đi vào đời sống của bạn.Làm như thế, bạn sẽ cho rằng người khác là “sai” là bạn luôn luôn là “đúng”.Những ý nghĩ, cảm xúc, cảm nhận từ những giác quan và bất kỳ những gì bạn trải nghiệm đã làm nên cái gọi là tình huống của đời bạn.Quan hệ của bạn như tehé nào với một chị bán hàng, một em nhỏ bán vé số, hay một bác đạp xích lô?Bạn sẽ cảm thấy mất đi cảm nhận về chính mình.
