Những câu này được tôi viết khi đang ngồi trong một quán cà phê ở Jerusalem, và có nhiều người xung quanh.Nhưng đó không phải là kết luận.Nên, chúng ta có thể làm gì để nhớ thứ mà ta không hứng thú chút nào?Và họ làm điều này thông qua diễn xuất.Hãy đặt câu hỏi cho giảng viên, và hình thành những thắc mắc trong đầu bạn (giả sử giảng viên cho phép bạn được cắt ngang lời giảng).Nhìn – tận dụng những màu sắc sặc sỡ (quả cam thay cho bánh xe, một cây nến sáng bị mắc kẹt trong quả dưa).Đây là nơi họ có thể nhận được những thông tin chi tiết về chuyến bay sắp tới.Vấn đề nằm ở cái cách mà bạn thuyết trình chứ không phải nội dung của nó.Bộ não sẽ xử lý thông tin hiệu quả hơn ở góc độ này.Vậy đó chính là Ivan Chelnov…
