Để cả đời chúng ta không phải đeo chỉ một chiếc mặt nạ.Hừ, chúng tôi ngồi cạnh nhau như hai khúc gỗ.Còn nếu quá ít người đủ tài để nhận ra phải thiện và thực hiện được nó; và nếu tôi (cũng như những người đồng tình với tôi) nỗ lực mãi mà khả năng có hạn, không đủ sức lay chuyển họ; thì sự cô đơn mãi mãi của thiên tài vẫn còn tạm thời là một định lý chưa thể lật đổ.Anh chị họ hơi cúi đầu ăn phía đối diện với bạn, làm khán giả bất đắt dĩ.Lát sau, tôi rủ ông anh ra.Bàn tay kia cũng không phải của nàng.Anh họ đưa chị út lên tăcxi về.Tôi là nghệ sỹ chân chính thì đồng chí ấy cũng trố mắt nhìn ta và cũng liệt ta vào cái hạng có hat-trick đức tính vừa nêu.Bố bao giờ cũng thế, trong những món vật chất, bố luôn chọn phần dở nhất.Nhưng ông anh cứ hỏi nhiệt độ phòng bao nhiêu, làm bằng gỗ gì.