- Vậy sao! – Hadan Gula ngạc nhiên - Tạo sao ông cho rằng, họ chính là những con người của bốn mươi năm về trước mà không phải là người khác?- Không có ai hết sao? – Arkad hỏi lại.Do quá lo lắng, ông ấy đã đưa ra mức giá rất thấp so với giá thông thường rao bán một con cừu.Hai con lạc đà nằm cách tôi không xa.- Dịp may thường đem đến cho chúng ta những cơ hội rất ít khi lặp lại lần thứ hai.Ai mà chẳng thích những người nô lệ chăm chỉ và làm nhiều việc cho họ.Vì thế, cháu đã đủ khả năng để nhận một trách nhiệm nào đó.Chị tôi không nhận thấy rằng, anh ấy chẳng bao giờ có khả năng trở thành một thương gia thành công.Ông Arad còn giẫm đạp lên những mảnh vụn đó cho đến khi chúng biến thành bụi.- Câu chuyện tôi sắp kể ra đây là câu chuyện có thật trong cuộc đời tôi, lúc còn là một chàng thanh niên mắc nợ ngập đầu.
