À, vì đang viết, có thể mọi người xung quanh ngó vào một cái.Hiện sinh mong trở lại thời điểm xuất phát của loài người, trước lúc hình thành bản chất.Tôi nghĩ, những người sáng tạo cũng cần khỏe mạnh.Và tôi và xung quanh sẽ thôi cảm giác về em nữa.Ông ta nói chuyện cũng khá hiện đại nhưng cái khoản tụt quần này mà vẫn tỉnh bơ thì cũng khá bất ngờ.Như những giọt nước giam mình trong tủ lạnh.Này thì… đời người là hoa hồng héo-chỉ còn xơ lá với gai mòn…Giữa thẳng thắn và kiêng nể.Bác trai nghiện thuốc lào, hứa bỏ mãi không được.Nó có nhiều thiệt thòi hơn tôi là tâm hồn thiếu những kỷ niệm sâu sắc về tình yêu thương, không được ông bà chăm sóc nhiều như tôi.