Ông nói: "Tại sao ông không cậy ông bạn tôi, Cleveland Rodgers, nhà xuất bản tờ Brooklyn Eagle? Hoặc ông Guy Hickock? Ông ấy đã viết báo 15 năm ở Paris và biết rất nhiều chuyện thú vị.(Tôi phải nói rằng bà phỏng vấn anh chàng ấy ở trong khám).Roosevelt tức khí, chịu tranh đấu.Bà kêu đứa nhỏ ngỗ nghịch nhất, tặng cho nó chức "thám tử" và giao cho trách nhiệm đuổi tất cả những đứa vô chơi trên bãi cỏ, bất kỳ là đứa nào.Hoặc vì không từ chối được vì sợ mắc cỡ.Tôi tự nhủ: "Nghĩ cho cùng, nếu mình ở vào địa vị bà ta, chắc mình cũng cảm giác như bà ta, phải ráng hiểu quan điểm của bà ta mới được".Kinley nghe tác phẩm bất hủ của mình.Đọc thư bà ta, tôi tự nhủ: "Cảm tạ Trời Phật đã thương, không bắt tôi làm chồng con mụ này!".Cho nên chúng tôi quay lại cùng xin ông Grammond phân giải xem ai phải ai trái.Thành thử có lần luôn 27 giờ đồng hồ, ông không có dịp thay quần áo.